Lâm Khê vẫn tiếp tục ấn vào huyệt đạo, trên mặt cũng đã lấm tấm mồ hôi.
“Được rồi, dì Trương, dì xem thử xem, chỗ này để tôi lo.” Lâm Khê nắm lấy bàn tay yếu ớt của Liêu Phượng, sau khi bắt mạch kỹ càng, liền lấy từ trong hòm ra một miếng đường đỏ, bẻ một miếng nhỏ, nhét vào miệng Liêu Phượng.
“Được rồi, giờ chị cố gắng thêm chút nữa nhé, đừng sợ, hít thở theo em chỉ nào.”, Lâm Khê nắm chặt tay Liêu Phượng, liên tục trấn an.
Mí mắt Liêu Phượng nặng trĩu nhấc lên, cô nhìn Lâm Khê nói: “Bác sĩ, tôi…tôi đau quá!”.
“Ừm, biết rồi, chúng ta cố gắng thêm chút nữa thôi là được.”, Lâm Khê cầm khăn lau nhẹ mồ hôi cho Liêu Phượng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây