Lâm Khê nhìn cô ấy như vậy, trong lòng có chút lo lắng, vội vỗ vỗ mặt cô ấy: “Tỉnh lại, tỉnh lại, ngàn vạn lần đừng ngủ. Tôi sẽ giúp chị.
Nào, bây giờ chị nghe tôi, hít thở thật đều, đừng căng thẳng, từ từ thôi, đừng sợ nhé! Không sao đâu.”
Có lẽ là dáng vẻ trầm tĩnh của Lâm Khê đã trấn an được Liêu Phượng, cô ấy cố gắng mở mắt, theo giọng nói của Lâm Khê, từ từ bắt đầu lấy lại sức lực.
Về phần Lâm Khê cũng đã chẩn đoán sơ bộ cho cô ấy, may mà vẫn chưa muộn.
“Nào, bây giờ tôi phải châm cứu cho chị, giữ vững nhịp thở, đừng sợ, đừng la hét, giữ sức, chúng ta chỉ cần xoay đầu em bé lại là được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây