…
“Ưm~” Lâm Khê vội vàng vỗ vỗ vai Lục Tranh. “Hộc~”, đợi Lục Tranh buông cô ra, Lâm Khê mới bắt đầu thở hổn hển.
“Không sao chứ?”, Lục Tranh nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của cô, trong mắt xẹt qua một tia áy náy. Anh quá nóng vội, quên mất để cô thở.
Lâm Khê thở hổn hển một hồi, lúc này mới lấy lại được hơi thở. Nghe Lục Tranh hỏi như vậy, cô không muốn nói gì, chỉ lườm anh một cái.
“Anh muốn giết em hả?”, Lâm Khê hai tay véo mặt Lục Tranh, bực bội nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây