“Haiz, hết khổ là đến sướng thôi mà. Anh Văn Lễ làm việc tốt, trải qua kiếp nạn này rồi á, nhất định sẽ thuận buồm xuôi gió.”
“Tốt tốt tốt, mượn lời tốt lành của em. Chúng ta đều sẽ thuận buồm xuôi gió.”
“Ừm, đúng rồi, anh Văn Lễ, khoảng thời gian này bài viết của anh viết thế nào rồi?”
Hạ Văn Lễ bị thương ở chân, đi lại có chút bất tiện, nhưng bởi vì mọi người đều chăm sóc anh ấy tận tình, nên cũng không chịu khổ sở gì nhiều. Hơn nữa bởi vì đúng lúc là mùa đông, vết thương cũng không bị lở loét gì.
Thêm vào đó, vết thương được chăm sóc tốt, người lại trẻ, nên vết thương tự nhiên cũng nhanh lành. Đến nhà họ Lục, ngày nào anh ấy cũng chỉ việc ăn cơm là xong.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây