Lúc Lưu Thuý Hoa đến nơi, sân phơi đã xếp hàng dài.
“Lục Tranh, con mau đi xếp hàng đi. Nhìn xem, hàng dài ngoằng rồi kìa. Mẹ qua chỗ bố con xíu. Hôm qua con bé Tiểu Khê nó nói với mẹ, nó muốn ăn xương ống, mẹ phải dặn bố con, không khéo ông ấy lại quên mất.”
Lục Tranh gật đầu, cầm cái thau đứng ở cuối hàng.
Thợ mổ lợn đã mài dao sẵn sàng, hai con lợn béo đáng thương sau bữa ăn no nê cuối cùng vào ngày hôm qua, cũng đã nhắm mắt xuôi tay.
Trời dần sáng, Lục Chấn Quốc nhìn dòng người đông nghịt, phất tay một cái, chính thức bắt đầu chia thịt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây