Kết quả không ngờ, con gái ngốc nghếch nhà bà lại tóm được cậu ta rồi.
Bà Lưu Thuý Hoa càng nghĩ trong lòng càng đẹp ý. Gia đình bà sau này người có học thức ngày càng nhiều, thật là một chuyện tốt.
“Ôi chao, mẹ ơi, mẹ đừng cười như vậy nữa, đáng sợ quá. Con đi đây!” Lục Kỳ Kỳ chuồn lẹ, sợ bị giữ lại hỏi han không ngớt.
Bà Lưu Thuý Hoa vui vẻ một hồi, đột nhiên nhớ đến chuyện bà Vương trước đây nói với bà, con gái bà ấy theo đuổi một cậu con trai đến tận ruộng, lúc đó bà còn mắng cho bà ta một trận, cho rằng bà Vương lắm chuyện, bôi nhọ danh dự con gái bà.
Kết quả không ngờ, trời ơi, lại là thật. Lục Kỳ Kỳ, cái con bé này, Lưu Thuý Hoa nhìn Lục Kỳ Kỳ đã sớm không thấy bóng dáng đâu, chỉ biết ôm đầu kêu trời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây