Thấy cô gái ngại ngùng, Lục Tranh vội vàng nhận lấy tranh, nói lời cảm ơn ông lão.
“Khê Khê, em có muốn ăn kẹo đường không?” Lục Tranh hỏi.
Nhìn thấy rất nhiều đứa trẻ đứng trước quầy kẹo đường, Lâm Khê lập tức hứng thú.
Anh luôn đứng cạnh, che chắn cho cô khỏi mọi hiểm nguy tiềm ẩn và những ánh mắt dò xét.
Lâm Khê nhìn người nghệ nhân ấy, chỉ trong vài giây đã vẽ ra được một con vật nhỏ sống động như thật, không khỏi tấm tắc khen ngợi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây