“Cho nên, cô cứ yên tâm đi, tôi không chịu thiệt thòi gì đâu. Hơn nữa, tôi ở đây rất tốt, tiền lương của Lý Thiên Trụ đều ở chỗ tôi, Vương Quý Anh lại bị tôi bắt nạt hàng ngày, trong nhà tôi là người làm chủ.”
Lưu Trân lại nhìn sắc mặt của cô ta, tuy không thể nói là hồng hào bóng bẩy nhưng tình trạng da vẫn rất tốt, ít nhất là tốt hơn so với lúc ở điểm thanh niên trí thức. Thân hình cũng đầy đặn hơn một chút, chủ yếu là tinh thần rất tốt.
“Được rồi, dù sao thì tôi cũng không hiểu những chuyện quanh co này nhưng bà ta không được bắt nạt cô trước mặt tôi. Cô cũng phải cẩn thận, đối xử tốt với bản thân mình, bồi bổ cơ thể cho khỏe. Đừng nghe lời họ, sinh con ngay bây giờ.
Cô cũng biết sức khỏe của mình rồi, không chịu nổi đâu. Lý Thiên Trụ đưa tiền cho cô, cô cứ thoải mái mà tiêu. Dù sao mụ già kia cũng chẳng nói được lời hay ho nào, không tiêu thì phí.” Lưu Trân nhìn Hà Tiểu Mạn, nghiêm túc dặn dò.
“Được, được, được, tôi biết rồi. Tôi sẽ không bạc đãi bản thân mình đâu. Trải qua chuyện đó rồi, tình yêu hay gì đó, đối với tôi đều là lời nói suông. Sau này, tôi chỉ sống vì chính mình thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây