Cũng chính vì vậy, trước đây bà ta rất thích đi xuyến cửa ăn dưa, bây giờ thì chẳng còn hứng thú gì nữa.
Vương Quý Anh ở bên này suy nghĩ lung tung, bên kia Hà Tiểu Mạn cũng đi ra.
“A Trân, đừng như vậy. Mẹ chồng tôi chỉ là sáng nay hơi đau đầu, nằm trên giường thêm một lúc, bây giờ tôi không sao rồi, cô ngồi trước đi, trong nhà có sữa lúa mạch mẹ tôi gửi, chị pha một cốc uống lót dạ trước, tôi đi nấu bữa sáng ngay.”
Hà Tiểu Mạn nở nụ cười điềm tĩnh, nhẹ nhàng nói.
“Tiểu Mạn, cô làm gì vậy? Đừng nghe lời bà ta, không khỏe thì cứ nằm đi, bà ta lại không phải không có tay không có chân, tự nấu bữa sáng thì sao! Lại không phải cụt tay.” Lưu Trân nắm tay Hà Tiểu Mạn, lớn tiếng nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây