Nhưng mà, Trương Hữu Hoa may mắn, trong bụng đã có một đứa con. Bà còn có thể nói gì nữa? Cứ như vậy đi.
Chậm rãi bước ra khỏi nhà, Mã Cửu Liên nhìn ánh sáng bên ngoài, có chút mơ hồ. Bà không còn nhiều thời gian nữa, những chuyện này nên buông bỏ thì hãy buông bỏ đi.
“Bà nội, cháu đỡ bà.”
Lâm Khê vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy Mã Cửu Liên run rẩy chuẩn bị đi ra, vội vàng kêu lên.
“À, bà không sao, chỉ là đi chậm một chút thôi, đừng lo lắng, nhìn xem, chạy như thế này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây