“Được rồi, anh Tranh trêu anh thôi. Để em nhổ lông, anh giết gà.” Lục Tiểu Hữu an ủi.
Lục Đại Hữu lập tức chuyển từ mây đen sang trời quang.
Lục Tranh bị dáng vẻ này của cậu chọc cho không còn cách nào, cười nói: “Đại Hữu à, sau này em vẫn nên đi theo anh đi, nếu không anh không yên tâm để em ra ngoài đâu!”
Nhìn ánh mắt còn có chút mơ hồ của Lục Đại Hữu, Lục Tiểu Hữu đỡ trán.
“Ôi chao, anh trai ruột của em ơi, anh Tranh đang nói anh ngốc đấy, sau này cẩn thận bị người ta bán rồi còn đếm tiền cho người ta đấy!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây