“Ừm~ Ôm thêm một chút nữa.” Lục Tranh bắt đầu làm nũng vô lại.
“Ôi trời, đừng như vậy chứ, nới lỏng ra một chút, chân em sắp tê rồi. Được rồi, em còn phải nói cho anh một chuyện nữa, em nghĩ anh sẽ rất vui. Anh có muốn nghe không?”
Lục Tranh bực bội buông tay.
“Haha, được rồi, đừng buồn bã như vậy, ngồi xuống một lát đi.” Lâm Khê kéo tay áo Lục Tranh, bắt anh ngồi xuống, hai người dựa vào nhau.
Lâm Khê nắm lấy bàn tay to của Lục Tranh, nhìn chỗ này, ngắm chỗ kia.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây