Lần trước bốn chúng ta đi ăn cùng nhau, em với nó còn chưa thân thiết lắm mà, sao tự dưng lại thành người yêu của nó rồi?” Lục Kỳ Kỳ vẫn không hiểu.
Sao cũng là do mẹ cô ấy sinh ra, mà Lục Tranh lại may mắn thế, còn cô ấy thì lại xui xẻo thế. Người ta đã có người yêu rồi, mà cô ấy còn chưa nói chuyện được với người trong lòng.
“Ừm, thật ra em cũng không biết nữa! Hai người có tình cảm với nhau thì ở bên nhau thôi. Lục Tranh cũng không tệ như chị nói đâu, anh ấy đối xử với em rất tốt, rất dịu dàng, cũng rất tôn trọng em.
Sau đó chủ yếu là em cũng rất ngưỡng mộ nhân cách của anh ấy, thêm nữa là hai người đều có cảm tình với nhau, thế là chuyện thành người yêu được đưa lên lịch trình ngay.
Thật ra bây giờ nghĩ lại, đúng là có hơi nhanh thật. Nhưng thời gian qua ở bên nhau, vẫn rất tốt. Em cũng rất vui vì có thể gặp anh ấy ở đây.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây