Một tràng tố cáo dài dằng dặc, không ngừng nghỉ, cho thấy sự bất mãn của cô Lục Kỳ Kỳ trong thời gian qua bị bóc lột, cũng như sự ấm ức bị mẹ ruột đánh đập.
Lâm Khê thấy cô càng nói càng kích động, căn bản không có chỗ cho mình chen vào, chỉ có thể ngồi bên cạnh cô, liên tục gật đầu, thỉnh thoảng lại nói “Ừ.” “Đúng.”
Lục Kỳ Kỳ thở phào nhẹ nhõm, tay đã được đưa cho một cốc nước.
“Được rồi, uống chút nước đi, đừng tức giận nữa. Bây giờ chị tức giận như vậy anh ấy cũng không biết, lát nữa, em gặp anh ta sẽ mắng giúp chị , sao có thể như vậy được? Đúng không.”
Lục Kỳ Kỳ cũng thấy hơi khát, ừng ực uống hai ngụm lớn. “Đúng vậy, chị chỉ nói xấu anh ta trước mặt em thôi mà, em còn chẳng để ý, nó lại để bụng, còn bắt mẹ chị đánh chị .”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây