“Vâng, em biết mà, anh Văn Lễ. Em đã sớm coi nhẹ chuyện sống chết rồi, những người có thể cứu được thì em chắc chắn sẽ cứu nhưng những người không cứu được thì em cũng không có cách nào.
Được rồi, chúng ta đừng nói về chuyện này nữa. Anh cứ ở đây làm quen với cân đong và những thứ khác đi. Em còn phải đi khám cho những đứa trẻ kia nữa! Hôm nay mới chỉ khám được hai đứa.”
“Được, em đi đi, anh ở đây làm quen một chút.”
Lâm Khê gật đầu, đi đến căn phòng của Liêu Mỹ Tĩnh và những người khác.
Hôm nay có phụ huynh trông ở đây, thấy Lâm Khê vào thì đều có chút luống cuống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây