“Anh Đường, anh Văn Lễ, vất vả cho hai anh chạy một chuyến rồi. Tình hình bên chúng em hiện tại như thế này.
Về cơ bản thì tình hình bệnh tình đã được kiểm soát. Nhưng mà vì thuốc của họ không đủ nên phải đi mua khắp nơi từ trên trấn, dưới huyện.
Sau đó thì chúng em không quen biết người bên này nên việc phân công công việc cũng khó triển khai. Em nghĩ thế này, anh Đường đến đây lâu rồi thì đi mua thuốc cùng họ.
Còn anh Văn Lễ, trước đây anh đã phụ giúp em ở đội Hồng Sơn, vậy lần này anh tiếp tục giúp em xử lý việc ở phòng thuốc, Lục Tranh vẫn như hôm qua, giúp em làm những việc vặt. Được chứ?”
Lâm Khê nhìn ba người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây