Lâm Khê đi loanh quanh một lúc, định đi kiểm tra phòng bệnh trước. Vừa ra khỏi cửa lớn, cô đã thấy Lục Tranh đang đạp xe về phía mình.
Sáng sớm còn có sương mù, khi Lục Tranh đến gần, cô còn thấy tóc anh hơi ẩm ướt.
“Anh đi đâu vậy? Không nói với em một tiếng, làm em sợ chết khiếp, còn tưởng anh bỏ em lại đây một mình.” Lâm Khê lấy khăn tay ra, vừa đưa cho Lục Tranh vừa phàn nàn.
Lục Tranh cười híp mắt, ghé đầu lại gần: “Anh không ngủ được, định mang đồ ăn đến cho em. Anh còn tìm cho em hai người giúp việc nữa.
Hôm qua em mệt quá, không phải quen em anh Hạ sao, anh nói với bố anh, cũng cử anh ấy đến đây, còn có anh thanh niên tri thức Đường nữa, cũng đến rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây