Lâm Khê yêu thương xoa đầu cô bé: “Ừ, ngoan lắm, sẽ không phải đợi lâu đâu. Đến lúc đó uống xong thuốc là có thể nghỉ ngơi rồi.”
Sắp xếp xong cho những đứa trẻ trong phòng bệnh này, hai người lại đi đến phòng khác.
Căn phòng này còn chưa vào đã nghe thấy tiếng ồn ào bên trong, mở cửa ra xem, trời ạ, bên kia mấy cô gái không có một người lớn nào, bên này người lớn thì chen chúc không lọt.
Có người buổi sáng đã gặp Lục Tranh vội vàng chào hỏi.
“Đây là bác sĩ Lâm, buổi sáng thuốc các em uống đều là cô ấy kê đơn, bây giờ cô ấy cần kiểm tra cho các em một chút. Còn những người khác thì ra ngoài trước đi, ở đây chật quá.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây