Lục Tranh nhìn mình và Lâm Khê tách ra, cau mày nói: “Tiểu Khê, anh phải đi theo em, anh không yên tâm.”
“Không sao, anh tự chú ý một chút. Em xử lý xong sẽ qua. Đúng rồi, đeo khẩu trang này vào.” Lâm Khê lấy ra chiếc khẩu trang tự chế, đưa cho Lục Tranh, Vương Toàn và một số người.
Nói xong cũng không ngoảnh lại, theo người thanh niên do Vương Toàn chỉ định đến nhà của hai bệnh nhân đó.
Lục Tranh lo lắng nhìn bóng lưng của cô gái nhỏ.
Lục Tranh không yên tâm để cô gái nhỏ một mình ở đây nhưng người không đủ, không còn cách nào khác. Anh chỉ có thể nhanh chóng giúp hoàn thành những công việc này rồi đi tìm cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây