Lâm Khê nhớ lại chuyện phiếm của mấy người họ đêm trước, lúc này nghe đến tên Vương Quý Anh, không khỏi giật giật khóe miệng.
“Bà ta lại đến làm gì nữa vậy? Lần trước không phải vừa mới cãi nhau xong sao?”
“Còn không phải vì chuyện sính lễ sao. Lý Thiên Trụ đã đồng ý với những yêu cầu của tiểu Hà, hôm qua đã mang đến, cũng khá tử tế.
Nhưng Vương Quý Anh không chịu, sáng sớm nay đã chạy đến điểm thanh niên tri thức chửi bới. Bây giờ vẫn còn đang ầm ĩ.”
Lâm Khê nghe thấy tiếng phụ nữ chói tai bên ngoài, bản tính tò mò át đi cơn buồn ngủ, lồm cồm bò xuống giường: “Vậy thì em phải ra xem mới được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây