Lục Tranh trước mặt cô cũng ngày càng thoải mái hơn, mỗi lần đợi Lâm Khê ăn xong, anh bắt đầu “Quét sạch bàn ăn.”
Hai người phối hợp rất ăn ý, không lãng phí chút nào.
Trên đường đi đến chuồng bò, trong đầu Lâm Khê liên tục diễn tập những lời xin lỗi sẽ nói sau đó. Lục Tranh cũng biết cô gái nhỏ đang căng thẳng, không trêu cô nữa, lặng lẽ đi bên cạnh cô, dẫm lên đám cỏ dại ven đường cho cô.
Chuồng bò tối om, Lâm Khê tiến lại gần, khẽ gọi hai tiếng “Ông Lý.” nhưng không có ai trả lời.
“Không phải là ngủ rồi chứ? Nhưng bây giờ còn sớm mà!” Lâm Khê nghi ngờ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây