Bây giờ chỉ còn lại Kỳ Kỳ, Lưu Thúy Hoa tính toán.
Lúc này, Lục Kỳ Kỳ đang sắp xếp hàng hóa trong hợp tác xã thì hắt hơi một cái. Cô ấy không ngờ rằng mình đã bị mẹ mình để mắt tới.
Lục Chấn Quốc nhìn đứa con trai đã trưởng thành trước mắt, nói với giọng nghiêm túc: “A Tranh à, năm nay con đã hai mươi mốt tuổi rồi, là một người đàn ông trưởng thành rồi.
Hai năm trước, con nói không muốn tìm đối tượng, còn chạy lên trấn mở chợ đen, đầu cơ tích trữ ở đó. Cha nói không lo lắng, là không thể nào.
Nhưng may là con cẩn thận, hai năm nay cũng không xảy ra chuyện gì. Khi con nói không làm nữa, cha càng vui hơn. Nhà ta không thiếu tiền, thời buổi này vẫn nên cẩn thận thì hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây