Chỉ có Từ Hữu là một tên ngốc, lên giường vẫn cứ kéo Hạ Văn Lễ hỏi đông hỏi tây.
“Được rồi, làm việc cả ngày không mệt à, lắm chuyện thế. Sao anh không đi hỏi em Lâm, cứ chạy đến đây làm phiền tôi.” Hạ Văn Lễ bất lực nói.
Từ Hữu cười trừ, chu môi: “Tôi không quen cô ấy mà, anh quen cô ấy, tôi hỏi anh một chút thôi. Hơn nữa, cũng không hỏi gì quan trọng.”
“Được rồi, đừng ở đó lải nhải nữa, mau đi ngủ đi, mai còn phải đi làm.”
Từ Hữu bĩu môi, thầm nghĩ anh Hạ này thật vô vị, miệng kín như bưng, không thỏa mãn được chút tò mò của anh, thật vô dụng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây