Trên đường về nhà, Lục Tranh vẫn ủ rũ.
“Anh Tranh, anh Tranh, đợi em với, có chuyện muốn nói với anh.” Lục Tranh đột nhiên nghe thấy một giọng nói khàn khàn gọi.
Tâm trạng vốn đã không tốt, nhìn thấy gương mặt to như cái mâm của Lục Đại Hữu, Lục Tranh càng thêm khó chịu.
“Gọi tôi làm gì? Tốt nhất là có chuyện thật, không thì tôi sẽ đá cậu.” Lục Tranh cáu kỉnh nói.
Lục Đại Hữu bị giọng điệu của anh dọa sợ, vội vàng nói: “Anh Tranh, là có chuyện thật, không có chuyện gì em cũng không dám làm phiền anh mà. Chỉ là lô hàng của chúng ta gặp chút vấn đề, bị giữ lại rồi. Có lẽ anh cần phải ra mặt giải quyết.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây