Ngay lúc Ôn Hinh đưa Diệu Diệu về nhà thì nhận được một cuộc gọi, cảnh vệ nói là có người đang tìm cô, Ôn Hinh hỏi là nam hay nữ, cảnh vệ nói đó là nam, là người nhà của cô. Ôn Hinh suy nghĩ một chút, chẳng lẽ là em trai của nữ phụ? Đúng rồi, Đội trưởng Diêm vẫn còn một bộ quần áo ở nhà nữ phụ.
Em trai của nữ phụ phỏng chừng đến đại viên nên cô trực tiếp đi ra ngoài cửa, lúc ra đến cổng mới biết người đến không phải là em trai của nữ phụ mà là giám đốc trẻ tuổi nhất của cửa hàng quốc doanh mà cô từng hẹn hò lúc trước, Phương Tuấn Quý.
Trong điện thoại có nói anh ta là người nhà, vậy anh ta là người nhà gì của cô chứ?
Phương Tuấn Quý mặc một chiếc áo sơ mi vừa người cùng quần tây xanh đậm, trông rất sạch sẽ, đeo kính đứng ở cửa đại viện. Lúc nhìn thấy Ôn Hinh, đôi mắt anh ta tràn đầy ánh sáng, đan xen ngạc nhiên lẫn mừng rỡ, không thể kìm nén được.
Lúc nhìn thấy Ôn Hinh vẫn mặc chiếc váy trắng mặc vào lần hẹn hò trước kia, anh ta càng thêm kích động, giống như trở lại ngày hẹn đó, nối lại tình cũ với cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây