Nhất định là có, nhưng cô đang ở nhà họ Diêm, cũng không ai dám ức hiếp cô. Nhiều người trong đại viện vẫn còn chút kiêng kị đối với hai cha con nhà họ Diêm, cho nên Ôn Hinh bán lâu như vậy nhưng vẫn bình an vô sự.
Bây giờ đã quen thuộc, cô cũng không còn lo lắng nữa. Cô nghĩ đến việc từ từ tiết kiệm tiền, đợi tiết kiệm được nhiều hơn một chút rồi nói.
Nhưng hôm nay, cô có chút tâm sự.
Ngày trước nhún vai một cái là qua chuyện, nhưng không hiểu sao buổi tối càng nghĩ càng không ngủ được. Thế giới xa lạ, thời đại xa lạ, sâu trong lòng cô thật ra vẫn luôn có cảm giác mất mác, luôn cảm thấy mình không thuộc về nơi này.
Thế nhưng cô thuộc về nơi đâu? Giống như giữa trời đất chẳng có nơi nào cô thuộc về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây