Ôn Hinh làm hơn hai tiếng, ngó thấy đã hơn bốn giờ chiều, cô vẫn chưa làm được mấy con, cô có chút nóng nảy, lúc tách vỏ cua không để ý, càng cua bèn đâm trúng ngón tay, máu lập tức nhỏ ra, nhỏ lên mai cua, đau đến nỗi xuýt xoa.
Ôn Hinh tức thì bịt ngón tay lẩm bẩm than đau: “Ôi trời, sao máu chảy nhiều thế? Ây, đừng chảy nữa mà, một giọt máu mười giọt tinh đấy! Tao phải ăn bao nhiêu bát cơm mới bù lại được?”
Ôn Hinh bóc vỏ cua quá chăm chú, không phát hiện ra có người đang tựa vào cửa, hai tay khoang trước ngực, mặt trầm tĩnh như mặt nước hồ nhìn cô, đến khi cô kêu “A” lên một tiếng, tay chảy máu rồi, vẻ mặt anh mới thay đổi, đi đến chỗ cô, kết quả lại nghe thấy câu nói một giọt máu mười giọt tinh kia.
Gương mặt anh tuấn bình thản đột nhiên thay đổi.
Đừng có tiếc thứ mình không có chứ!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây