Cô và Ôn Hinh cùng tuổi, cô lớn so với Ôn Hinh một tháng tuổi, nhìn xem Diêm đoàn trưởng cho Ôn Hinh ăn những gì, thịt cá xa hoa, sơn hào hải vị. Còn cô ấy thì sao, Cứ tưởng tìm được người tốt với mình, dù điều kiện có kém hơn một chút cũng không sao, nhưng thật không ngờ cô ấy lại quá đơn thuần rồi.
Sau khi kết hôn mới phát hiện, nghèo khó mới là điều khó chấp nhận nhất, cho dù đối phương có đối xử với mình tốt đến đâu, không có tiền, cô ấy muốn ăn một bữa thịt cũng không ăn nổi, thì làm có thể vui lên được, cô ấy căn bản không thể giống Ôn Hinh như vậy muốn ăn gì cái gì thì ăn cái đó.
Cô ấy trước khi kết hôn, không có việc làm, anh trai cho cô ấy tiền sinh hoạt. Nhưng sau khi kết hôn, chị dâu mới cưới của anh trai không chịu lấy tiền đưa ra cho cô ấy, lương chồng cô bên này chưa đến 60 tệ một tháng, cứ như vậy còn phải lấy ra một nửa để phụ giúp gia đình anh ấy, gia đình anh rất nghèo.
Bà cụ còn đang ốm, lương năm mươi sáu tệ còn phải đưa cho nhà một nửa, nên chỉ còn lại hai mươi ba tệ, đến một bộ đồ dễ nhìn một chút cũng mua không nổi, còn phải lo phí sinh hoạt một tháng, số tiền này hai người dùng, chỉ đủ ăn mặc.
Từ khi kết hôn, mức sống của cô ngày càng giảm sút, trong nửa năm kết hôn, cô chỉ mua một chiếc áo có giá 8 tệ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây