Cô ấy không cùng vào bếp với mấy người vợ quân nhân này, mà dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn cảnh sinh động trong phòng bếp, cũng nhìn vào hơi nóng nơi bếp lửa đang cháy, Ôn Hinh đang chỉ đạo mấy người vợ quân nhân làm việc, chỉ thấy tóc được búi nhẹ trên đỉnh đầu, có vài sợi xõa xuống tự nhiên, đầu cô đầy đặn vầng trán sáng sủa, trông cả người thanh thuần tươi sáng, tràn đầy năng lượng, mặc một chiếc váy hàn quốc phong cách Bohemia, Tất nhiên, Vương Diễm không biết đây là kiểu váy gì, nhưng trông nó thực sự rất đẹp.
Váy được làm bằng lụa với hoa văn sáng màu rất thoải mái, khi mặc lên người Ôn Hinh rất đẹp lại tao nhã, đường eo ở phía trên tự nhiên che đi vài phần bụng, thêm vào đó là váy làm bằng lụa hai lớp, rất bồng bềnh.
Khi cô giơ tay lên, tay áo hình lá sen được thiết kế rất đẹp, lộ ra cẳng tay trắng như tuyết một cách tự nhiên. Trên chân cô ấy là một đôi xăng đan đế bằng dây đai đan xen vào nhau.
Cô chưa từng thấy kiểu giày như vậy bao giờ, chỉ có vài sợi dây buộc vào chân, lộ ra bàn chân, trông thật mát mẻ, hai bàn chân trắng như tuyết, khiến người ta nhịn không được cứ nhìn rồi lại nhìn.
Vương Diễm không hề giấu giếm cái nhìn ghen tị của mình, ai mà không biết cô vợ nhỏ của Diêm đoàn trưởng yêu cái đẹp, quần áo ngày ngày thay đổi, nửa tháng cũng không thấy mặc trùng nhau, rất nhiều gia đình trong đại viện cảm thấy quần áo thật tuyệt đẹp, cô mặc có một ngày liền không còn mặc lại nữa, nghe người ta nói, quần áo của cô hai tủ quần áo cũng không đủ đựng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây