Dù gì mọi người đều có thể thấy rằng Diêm Trạch Dương rất coi trọng cô, nhà họ Diêm là một gia đình được tổ chức, Diêm Trạch Dương lại là người nói một không nói hai, ai còn dám dương oai múa võ trước mặt cô cơ chứ, Hà Văn Yên lại càng không, bà mặc dù không phải là ngươi rộng lượng, nhưng trước mặt cũng phải giữ thể hiện một chút, hơn nữa hai hôm nữa cô và Diêm Trạch Dương sẽ về lại Hỗ Châu, bình thường cũng không thường xuyên trở về. Hà Văn Yên chắc chắn sẽ không tìm phiền phức vào lúc này, vì vậy trong nhà mặc cho cô ngủ tới giờ nào thì ngủ.
Vậy nên cô không có chút ý kiến gì tới việc phải dậy nấu cơm cho mẹ chồng, khi còn là người giúp việc thì cô phải lo cơm nước cho nhà họ, hiện tại cô sẽ không dễ dàng gì là đầu bếp nữa rồi.
Chăn bông thật thoải mái, làn da trắng sữa của Ôn Hinh lăn lộn trong chăn bông lụa đỏ như nước, cái mông nhỏ cong lên, cuối cùng uể oải bò dậy chui ra khỏi chăn bông, cái này cũng khó cho Diêm Trạch Dương rồi, cô không có nhà mẹ đẻ, lão phu nhân nhà họ Ngụy cũng đã lớn tuổi nên cũng không làm được gì nhiều, gần như mọi chuyện đều do anh sắp xếp, cái gì cần mua là mua, Ôn Hinh không phải để tâm tới bất cứ điều gì.
Tất nhiên, anh không để cô phải lo lắng về điều đó, anh có rất nhiều bạn, chỉ cần tìm được vài người giúp đỡ là có thể giải quyết ổn thỏa, không cần cô phải làm gì cả, cô chỉ cần đứng đó để người ta may một chiếc váy đỏ cho cô là được rồi, đó là dạng váy có nửa ống tay, một chiết váy lụa cao cấp màu đỏ giống như lễ phục, nhưng không được quá hở hang, nhưng lại phải tôn được dáng, dù gì Ôn Hinh cũng mẫu người chuẩn trong mắt những cô gái khác, mặc lên vừa thể hiện được sự quyến rũ mê hoặc lại vừa toát lên vẻ trang trọng vốn có.
Vì vậy đám cưới này cô chỉ bận một việc là may váy, tất nhiên cô không chỉ may một bộ mà đến hai bộ quần áo một bộ màu đỏ và một bộ màu hồng phấn, tân hôn mà, dù gì đi lại nhiều nên cũng phải mặc trang trọng một chút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây