Đem vào phòng ngủ, lại bị bạn cùng phòng lần lượt kéo đến cướp sạch, khi phòng ký túc bên cạnh cũng chạy sang chào hỏi, cũng ăn một vài cái, ngon đến mức khiến cho cả một nhóm nữ sinh muốn gào thét.
Những người khác cũng đem những món ngon nhà mình, đem ra chia sẻ cho nhau, đương nhiên cũng do Ôn Hinh đã hào phóng đem nồi sủi cảo chiên mời mọi người ăn mới như vậy, nhưng đều là hương vị không giống với niên đại này, chỉ có Hồ Ái Trân là không lấy ra gì, cô ấy chỉ có cải mặn, như vậy cô ấy cũng có chút ngại ngùng, cũng không ăn của người khác, nhưng không ai trách cô ấy, ai cũng biết mỗi người đều có điều kiện gia đình khác nhau, ngay cả bản thân cũng không có cơm ăn, thì làm sao trong nhà có món gì ngon chứ.
Ôn Hinh lấy hai hộp sữa mạch nha từ trong ba lô ra, loại thức uống này lúc Diêm ma đầu bị bệnh được tặng rất nhiều, một cái tủ để cũng không đủ, không có 10 thì cũng đến 7, 8 hộp, càng chưa nhắc đến đủ thứ các chai lọ, bây giờ ở trong nhà vẫn còn xếp một hàng.
Diêm ma đầu uống hai ly thì cũng không thèm uống nữa, Ôn Hinh cũng không thích mùi vị đó, cô thích uống sữa. Cho nên ngoài tặng cho người khác, cô cũng không còn cách nào, kêu Diêm ma đầu đem đi tặng người khác, căn bản là anh không thể nào tặng được rồi, loại đồ như thế này anh cũng không xem trọng, cũng không cầm được, chỉ kêu Ôn Hinh uống từ từ.
Ôn Hinh muốn giảm cân đó, uống cái này sẽ mập lắm, cho nên khi bắt đầu học cô cầm theo hai hộp, cho Ninh Tuyết và Hồ Ái Trân mỗi người một hộp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây