Còn có món đậu hũ tôm, tươi ngon đến nổi anh ta không thể ngừng ăn, đến khi lấy lại tinh thần thì canh cá và rau đã ăn hết, chỉ còn lại dưới đáy hộp một ít nước canh và dầu, anh ta cũng không nở vứt đi, anh ta xé màn thầu thành từng miếng nhỏ chấm vào nước còn lại dưới đáy hộp cho ướt, ăn vào cũng cảm thấy rất ngon miệng.
Tiểu Vương có chút ngưỡng mộ hộ lý đặc biệt này của Diêm đoàn trưởng, diện mạo xinh đẹp thì thôi đi, đến thức ăn cũng nấu ngon như vậy, nếu anh ta có người yêu nấu ăn ngon như vậy, cho dù cô ấy có xấu xí đi chăng nữa, anh ta cũng sẽ cưới về nhà, đúng là mỹ vị nhân gian.
Tình trạng của Diêm ma đầu ngày hôm qua không được tốt, gặp được Ôn Hinh, lại còn được cô tự tay nấu đồ ăn cho ăn nên anh cảm thấy rất hài lòng, hôm nay sức khỏe của anh đã tốt hơn rất nhiều, ba ngày đầu đã trôi qua, bây giờ anh gần như có thể tự mình trở mình được rồi.
Ôn Hinh đút cho anh ăn xong, thu dọn hộp cơm rửa sạch sẽ, cô để Tiểu Vương ở lại chăm sóc cho anh, vội vàng trở về ký túc xá, đem quần áo lót của Diêm Vương đi vò vò rồi để trên cửa sổ phơi cho khô ráo, sau đó mang ít tiền đi ra ngoài, cô định mua cho anh ta một bộ quần áo để thay đổi, những binh lính như họ vội vàng chạy tới ứng cứu, mọi người đều chưa kịp thay quần áo, quân phục mặc trên người không chừng chưa từng cởi ra.
Bây giờ đang ở bệnh viện, anh ta chỉ mặc một bộ quần áo của bệnh viện, khi anh ta bị thương, cha của Diêm Trạch Dương Diêm Vệ Quốc bận việc không có thời gian đến thăm anh, nên đã để cho Hà Văn Yên qua đây một chuyến, đến xem xem tình hình của Diêm Trạch Dương thế nào, Hà Văn Yên đến ghé qua phòng bệnh nhìn thấy trong phòng không thiếu thứ gì, thì tìm gặp bác sỹ chữa trị chính để hỏi tình hình bệnh tình thế nào, cảm thấy không có vấn đề gì, chỉ mang một số đồ dinh dưỡng đến, nói vài câu rồi quay trở về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây