Cô đang mặc một chiếc áo khoác màu xanh tuyệt đẹp với dây buộc ở eo, chân đi một đôi giày da mũi nhọn, quàng một chiếc khăn nhung mịn màu be lỏng quanh cổ, làm cho khuôn mặt của cô trông nhỏ hơn, trong tay cô còn mang theo một cái va li hình vuông, ăn mặc rất đẹp giống như minh tinh trong một bộ phim.
Cô y tá rõ ràng là sững sờ trong giây lát, sau đó cô nhìn thấy người phụ nữ đứng ở cửa, ngẩng đầu ưỡn ngực bước vào với tiếng “bộp, bộp, bộp “, dùng đôi giày da nhỏ giẫm chân xuống đất, làm điệu bộ và âm thanh réo rắt, một thứ âm thanh đọng lại trong lòng người.
Ôn Hinh bước vào sau khi nghe Diêm ma đâu nói như vậy, nếu anh ấy không nói vậy, cô ấy sẽ trực tiếp quay người rời đi.
Khi đến đây thì cho rằng anh ấy đang phải chịu cực chịu khổ ở đây, hoàn cảnh ở vùng xảy ra động đất có lẽ rất tồi tệ, sẽ cảm thấy hoàn cảnh của anh ở đây có thể đặc biệt khó khăn.
Vì vậy nghe thấy anh bị thương, cần người chăm sóc, cô lập tức lấy vài bộ quần áo và một ít đồ dùng cá nhân, rồi báo qua cho hai vợ chồng Lưu Nhị Hổ một tiếng rồi trực tiếp từ xe lửa tức tốc đến đây.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây