“Ăn no rồi, mình phải đi ngủ đây!” một vài người ngồi đang trên giường, cũng có một vài người đang nằm.
Ký túc xá nữ ngoại trừ Ôn Hinh và Ninh Tuyết, còn có một bạn nữ khác tên là Phương Quỳnh Hải, bình thường thấy điều kiện của gia đình cô ấy cũng tương đối khá, còn những người khác thì cũng bình thường, kém nhất đó là một bạn từ một vùng nông thôn miền núi, còn lại đều có cha mẹ làm công nhân, hoặc gia đình có hai người làm công nhân viên chức.
Một đứa con thì còn đỡ, nếu có ba đứa, điều kiện sống cũng sẽ rất khó khăn, không chắc sẽ túng thiếu, nhưng khẳng định sẽ không có dư, cho nên muốn ăn thịt cũng không phải ngày nào muốn ăn là đều có thể được ăn, hôm nay Ôn Hinh mời mọi người, cũng được xem là đã vô cùng ngon rồi, cảm giác vô cùng thỏa mãn, một vài người bình thường đi đường hai tay cũng sẽ cầm theo sách để đọc, nhưng lần này sách cũng được cất đi tạm thời không xem đến nữa, ngồi tán gẫu cùng nhau, hỏi vợ và anh trai cô ấy là người như thế nào, tại sao lại muốn làm cái này.
Ôn Hinh cũng không muốn nói nhiều, chỉ nói là lính xuất ngũ.
Dương Phi ngồi trên giường lại đột nhiên “Hừ!” một tiếng: “Chỉ có những người nhàn hạ không nghề nghiệp mới đi ra ngoài buôn bán, vợ của anh trai cậu ta bán mỳ để kiếm sống, xem ra điều kiện của gia đình cậu ta cũng không ra làm sao? Nghĩ kĩ đi, tiền ở đâu cậu ta mua quần áo, đã thế mỗi ngày ở căn tin đều ăn thịt, vợ của anh trai cậu ta lời mỗi tô mỳ 2 hào, cậu ta mỗi ngày đều ở căn tin mua thức ăn hết năm sáu chục đồng, giống như là con gái của nhà tư sản vậy nhỉ!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây