Cô cũng lấy trong nhà ra một đĩa bánh điều đầu* mà cô làm vào buổi trưa và để qua một đem, khi cô không thích nấu nướng thì sẽ làm một ít điểm tâm, lấy trong hệ thống ra một cốc nước ép rau củ tươi, uống một ly thay bữa ăn, lại đầy đủ dưỡng chất, không thiếu cân thiếu lạng, còn có thể giảm cân.
*Bánh điều đầu: là một loại bánh ngọt truyền thống với nhân là đậu đỏ và bột gạo nếp mỏng làm lớp phủ bên ngoài. Nhân đậu nhỏ trong gạo nếp, sau cùng rắc một ít quế hoa. Thơm và dẻo, đó là hương vị mà nhiều người Hàng Châu ưa thích.
Trong dĩa của Điền Phong có vài cái bánh diều đầu, ngửi thấy thơm phức, anh ta cũng không khách sáo, lấy một miếng tùy ý rồi cắn một cái, Ôn Hinh làm bánh diều đầu trông rất dễ thương, từng cái từng cái tròn tròn dài dài, trông có vẻ rất ngọt, vì lớp da bên ngoài làm bằng gạo nếp nên khi cắn vào sẽ hơi dính răng, nhưng nếu cắn xuống một cái bên trong vị ngọt ngào ấm áp lại vừa miệng sẽ phun ngay vào trong miệng, ngọt ngọt thanh thanh, ngon vô cùng.
Đối với những người không thích ăn bánh ngọt, ăn đủ rồi, ăn chán rồi như Điền Phong mà nói thì rất khó để họ khen một câu, chứng tỏ nó thật sự rất ngon.
“... còn có một ít bánh quy, xíu nữa mang một ít về cho chị dâu ăn, cô ấy đỡ ốm nghén hơn chưa?” Ôn Hinh ngồi xuống đối diện, cô sao cũng được, món này hết rồi cô làm thêm là được, cô vẫn sẵn sàng mang đồ ăn tặng tình nhân đưa cho Điền Phong, nói ra đây cũng chỉ là một chút lòng thành nhỏ thôi, dù sao Điền Phong đã giúp đỡ cô rất nhiều, tuy là nể thể diện của Diêm Trạch Dương, nhưng cô phải bày tỏ chút lòng thành.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây