Bác Trương hắng giọng một tiếng: “Dám không đi, tôi mà lấy tin tức này truyền ra ngoài, chủ nợ sẽ đến tận cửa nhà hắn.”
“Cảm ơn bác Trương” Ôn Hinh nở nụ cười nói: “Bác trở về hẻm phơi nắng trước đợi cháu, cháu đi một lúc sẽ trở về.”
Nói xong Ôn Hinh liền chạy đi.
Cô vui sướng nhảy cẩng lên.
Bây giờ cô có một giấy chứng nhận nhà trong túi, còn có giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà ở có con dấu của lãnh đạo, đừng hỏi tại sao cô lại vui như vậy, bởi vì ở cái thế giới này đã có một nơi thuộc về quyền sở hữu của cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây