“Tiểu cô nương, đừng gấp, cháu ngồi lên băng ghế nhỏ” Một thím lớn tuổi bên cạnh lấy ra một băng ghế nhỏ trống đưa cho Ôn Hinh, Ôn Hinh nhanh chóng cảm ơn người thím, sau đó gấp váy lại liền ngồi xuống.
“Nhà của lão Trần có thể bán” người ông nhắc đến nơi bán, một ông cụ đang phơi nắng bên cạnh cũng nhớ ra, cùng mở miệng nhắc đến.
“Nhà của ông ấy không phải nhà công, là của cá nhân, có thể mua bán.”
“Ai yo, nhưng cái nhà đó là do lão Trần liều mình mới đổi được về đó” trông đó mấy người già khác với vẻ mặt khôn tả nổi.
Ôn Hinh nhìn qua sắc mặt của bọn họ, hình như có điều bất thường, liền nhanh chóng dò hỏi một chút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây