Sáng sớm Diệp Chính Ủy đi hết một vòng, chuẩn bị về phòng làm việc thì nhìn thấy Diêm ma đầu thế mà lại đang lau xe?
Có vài binh lính thấy Diêm ma đầu của bọn họ vậy mà lại lau xe của chính mình, người nào người nấy đều bị dọa, nhanh chóng chạy qua giúp đỡ, kết quả toàn bộ đều bị Diêm ma đầu đuổi về.
Diệp Chính Đình lắc lắc đầu, cái tên Trạch Dương này, bệnh sạch sẽ này vốn dĩ hai năm trong quân doanh đã sửa được rồi, không ngờ vẫn là không thay đổi, xe phải tự lau, người khác lau thì không yên tâm, chậc chậc, tốn sức lau cửa xe, còn có đầu xe, kính xe đều không bỏ qua, cửa thủy tinh cũng lau thật sạch sẽ, đến cả chỗ ngồi bên trong cũng lau tận hai lần, lau rất tỉ mĩ.
Không cần đến thuộc hạ động vào xe anh ta, đây là có bao nhiêu yêu thích chiếc Jeep này? Trước kia cũng không có đến mức thế này.
Quấn quích một đêm, cả người Ôn Hinh tươi mới như những giọt sương đầu tiên trên cành đầu xuân, gồm những bông hoa vừa chớm nở.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây