Ôn Hinh nhanh chóng bước qua nhận lấy dĩa thức ăn của mình “Cảm ơn.” Còn nói tiếng cảm ơn vị đem dĩa thức ăn đến quản sự lão Dương.
Wow, có mấy người vừa nghe cô nói chuyện, giọng cũng rất dễ nghe giống như tiếng chim hoàng anh nhỏ, thật khả nhân*, gia đình gia thế còn lịch sự thế này, quả nhiên là đối tượng của Đoàn trưởng Diêm không giống mấy người phụ nữ nông thôn trong mấy gia đình tiểu đội trưởng, trung đội trưởng.
*Khả nhân: người có tính tình đức hạnh tốt.
Đoàn trưởng Diêm lấy dĩa trong tay mình, dẫn theo đối tượng đang mơ hồ vẫn luôn đi theo sau như cái đuôi của mình, ngồi ở bến cửa sổ có ánh sáng.
Ôn Hinh có hơi đói, mới sáng sớm cô đã phải đứng đợi rất lâu ở bến xe, lại ngồi xe thêm hai tiếng, đường núi có chút khó đi, rất gập ghềnh, cực khổ mới đến được còn đau lòng khóc một trận tốn nhiều năng lượng để tiêu hóa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây