Nói xong thì quay người qua mở cửa, mở cửa xong quay đầu lại nhìn Ôn Hinh thì thấy cô không nhúc nhích thì lườm cô: “Đứng đó làm gì, còn không đi?”
Ôn Hinh bĩu môi, chạy qua bên cạnh anh ta, nhưng trong lòng thì lại mắng thầm anh giả bộ chính trực! Còn nói gì mà mang thai mà cô cũng có thể ngày ngày thốt ra được sao?
Anh ta làm không ít lần khiến cô có thể mang thai, những lúc đó sao lại không nói: loại chuyện này có thể ngày ngày đều có thể làm hay sao.
Người chỉ biết làm không nói chuyện thiệt quá nhàm chán, thật không dễ hầu hạ, giống như cô thì đơn giãn quá rồi, tính tình thẳng thắng vô tư, không cần phải lén lén lút lút.
Cô một thân váy lụa đỏ đang muốn đi ra ngoài cửa, mới đi được mấy bước thì bị Diêm ma đầu kéo cánh tay cô lại như kéo dây diều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây