Buổi tối, Ôn Hinh tính thời gian, sớm đã cắt xong rau, cô chuẩn bị làm lẩu để ăn, rất lâu chưa được ăn rồi, có chút muốn ăn, năm trước cô mua được một cái nồi lẩu vàng đồng nhỏ, một ít than, loại vừa vặn vừa đủ hai người ăn.
Sau khi làm xong các thứ, cô đang chuẩn mọi thứ cho nồi lâu, còn phải nấu nước dùng, nguyên liệu này rất quan trọng, lúc này hiện tại vẫn chưa có bán liệu nấu nước lẩu sẵn, muốn đi ra ngoài ăn cũng không có nơi nào có thể ăn, cho nên nếu tự mình nấu thì rất phiền phức, nhưng cái này không làm khó được Ôn Hinh, hệ thống ở trong tay, loại lẩu nào cũng có thể làm ra.
Cô đang bận làm, Diêm ma đầu kéo cửa đi vào trong, anh cởi mũ bỏ qua một bên, liếc mắt nhìn thấy Ôn Hinh đang bận rộn bên trong bếp, sau đó cởi áo khoác, với chiếc áo sơ mi bước vào bếp.
“Trở về rồi?”
“Vừa gọi điện thoại xong liền xuất phát sao? em tính thời gian phải một lúc nữa anh mới có thể về đến cơ. Không ngờ lại nhanh như vậy, anh chờ một chút nhé, lập tức ăn cơm.” Ôn Hinh cầm trong tay một chiếc thìa, khuôn mặt hồng hào tràn đầy xuân sắc trông rất lộng lẫy, khóe miệng nở nụ cười ngọt ngào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây