Nhưng Ôn Hinh cũng không làm sao để vào trong mắt mình, nói không làm liền không làm luôn, lúc mà cô ấy làm phần lớn là giúp thành phần nguyên liệu, giúp đỡ nấu thêm nhiều súp, cũng không tính toán thiệt hơn.
“Ồ, cái người trẻ tuổi đó đối xử với em có tốt không?” Cố Thanh Đồng sau một hồi suy nghĩ hỏi.
Người trẻ tuổi, à, Diêm Trạch Dương: “Tốt, anh ấy đối xử với em khá tốt, cái gì cũng mua cho em cả, chỉ là rất bận, mấy ngày cũng không gặp mặt được.” Ôn Hinh có chút phiền não, nhưng thật ra cô rất nhớ anh ấy.
Cố Thanh Đồng nhìn dáng vẻ của cô ấy, dừng lại một lúc mới hỏi: “Các người dự định khi nào kết hôn?”
“Vẫn còn sớm lắm, đợi thêm hai năm nữa.” Ôn Hinh thản nhiên tùy tiện trả lời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây