Trong suốt hành trình xe lửa kéo dài bốn giờ, Ngụy Hữu Thuận đã làm hết trách nhiệm với Ôn Hinh, giúp thu dọn va li, giúp sắp xếp chỗ ngồi, Ôn Hinh trùm chăn ngủ một giấc trên tàu.
Cô ấy không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ là tạm biệt kiếp sống độc thân thôi mà, làm sao tinh thần lại tệ như vậy nhưng sau một giấc ngủ cô ấy lại cảm thấy dễ chịu hơn.
Đến nhà Họ Ngụy đã là hai giờ chiều, hai vợ chồng đã đợi ở cửa rất lâu, khi nhìn thấy con trai và Ôn Hinh, khuôn mặt bà cụ tràn đầy nụ cười.
Trong đầu hơi chạnh lòng, nếu là con dâu thì tốt quá, bà ấy thích Ôn Hinh, đối với Ôn Hinh cũng rất hài lòng, nhưng bà ấy cũng nhận ra con trai bà không xứng với cô nương nhà người ta, cũng nuôi không nổi.
Bà ấy đều có thể nhìn ra những khoản chi tiêu của Ôn Hinh trong mắt mình, con trai của bà ấy căn bản không đủ khả năng lấy vợ với số tiền trợ cấp ít ỏi đó, phải là một người như Đoàn trưởng Diêm mới có đủ khả năng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây