Diêm Trạch Dương ngồi xuống bên cạnh cô, hai người họ đối diện với một cặp vợ chồng, còn dắt theo một đứa con, đứa bé trai tầm hai ba tuổi, đang nhốn nháo đòi đi tiểu.
Lúc này ở trên xe lửa muốn đi vệ sinh không dễ dàng chút nào, phải băng qua toa tàu rất dài, còn phải xếp hàng đợi rất lâu.
Ôn Hinh nhìn thấy ở phía đối diện, mẹ của đứa trẻ có khuôn mặt tròn, còn hơi ửng hồng ấy trực tiếp cầm ấm trà uống nước lên, kéo quần đứa bé xuống, lộ ra tiểu kê kê bé xíu, sau đó là tiếng nước chảy “róc rách róc rách” tuôn ra.
Ôn Hinh: “...” Cô mở to mắt nhìn người mẹ đó hứng xong, sau đó mở cửa sổ đổ hết ra ngoài.
Ngay cả Diêm ma đầu cũng nhíu mày, nhưng lúc này chỗ nào cũng ngồi kín người, chẳng còn dư ghế nào cả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây