Ôn Hinh không cho anh hôn, nhưng anh lại dùng sức khống chế cô, một tay xoay khuôn mặt cô lại, không cho cô bất kỳ cơ hội phản kháng nào, động tác thô lỗ, nhưng đôi môi lại vô cùng thân mật cọ lên cánh môi hồng phấn của Ôn Hinh.
Giống như một đứa bé xin kẹo, hôn không ngừng, thở hổn hển: “Nhanh mở miệng ra, thả lỏng ra nhanh lên!” Anh ngang ngược yêu cầu.
Ôn Hinh giống như nhộng ve bị anh giam trong ngực, giống như ôm đứa bé, cô tức muốn khóc, há miệng cái rắm hả? Không thấy cô đang nỗi giận à?
Ôn Hinh há miệng cắn anh, kết quả còn chưa kịp cắn, đầu lưỡi đỏ hồng nhanh chóng bị anh bắt được trong miệng.
“Em không…” Không muốn của Ôn Hing bị anh nuốt vào miệng, cái miệng mềm mại mẫn cảm lúc này chính là chiến trường của hắn, chỉ có tiến công, cũng không lui lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây