Điền Phong ở bên cạnh nhìn Diêm Trạch Dương luôn luôn lạnh lùng khinh người, ở bên cạnh xe lôi kéo tay bạn gái mình, chăm chú nhìn cô khẽ thương lượng: “Đi ăn một bữa cơm thôi, gặp mấy người bạn học ở Thượng Hải của anh một chút, bọn họ đều muốn gặp em…”
Điền Phong nhìn thấy mà tắm tắc ra vẻ kì lạ, trong lòng cảm thán, đây là Diêm Trạch Dương sao? Bình thường không nhìn ra, anh đối với phụ nữ luôn lạnh nhạt. khó có thể tìm được đối tượng tốt, cứ như vậy mà không đợi nổi muốn giới thiệu người ta với bạn học bạn bè, lúc anh đi đón người, bạn gái anh cũng không muốn đến, anh ép buộc người ta mặc quần áo tử tế, tự mình lôi kéo xuống lầu.
Đương nhiên còn có chuyện Điền Phong không biết, nếu anh ta biết nửa đêm hôm qua Diêm Trạch Dương đến phòng vệ sinh giặt quần áo và nội y cho Ôn Hinh, đoán chừng cằm của Điền Phong cũng có thể rơi xuống đất.
Tối qua Diêm ma đầu không dễ gì mới dỗ Ôn Hinh đang khóc ầm lên đi ngủ, lần này Ôn Hinh đến đây mang theo hai vali đồ lót anh đã kiểm tra cả hai cái vali đều chưa được giặt, ngày mai Ôn Hinh không có gì để mặc cả, tưởng tượng người to con cao một mét tám lăm như anh, nửa đêm phải ngồi xổm trong nhà vệ sinh, giặt đồ cho cô, đồ lót co giãn treo trên cánh tay anh, phỏng chừng tay anh còn không đủ dài.
Anh nghiêm túc giặt qua hai lần xà phòng mới sạch, lúc này tính cách đại thiếu gia thích ăn ở sạch sẽ đã biến mất mà giặt đồ lót cho người yêu, thế nhưng vẫn vui vẻ, vừa giặt đồ khóe môi lại cong lên, sau khi giặt sạch thì phơi chỗ cửa sổ trong phòng vệ sinh, còn kéo lại gần hướng cửa sổ, các loại quần áo khác cũng được giặt cùng nhau, giặt xong cũng đã quá nửa đêm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây