Ôn Hinh càng nói như vậy, Diêm Trạch Dương càng tức giận, lại giơ tay ‘bộp bộp bộp’ đánh thêm ba cái.
Âm thanh giòn giã lại vang lên quanh quẩn ở trong sảnh
Đánh đánh, nghe âm thanh nghẹn ngào của cô, cơn giận ngút trời của Diêm lập tức hạ xuống, trong lòng không khỏi mềm nhũn, làn da Ôn Hinh vốn mềm mại, vô cùng trơn mịn, anh đánh mấy cái, trên cái mông trắng tuyết của cô đỏ lên in mấy dấu tay, bờ mông, hai miếng thịt rung lên như hai cái thạch trái cây.
Màu trắng trắng đỏ đỏ kích thích thần kinh thị giác của đàn ông, Diêm ma đầu nghe được tiếng khóc đã buông tay, nhưng hai mắt nhìn chằm chằm vào u cốc kia, rốt cuộc không dời ra được, trong miệng khô cằn thấp giọng mắng một câu: “Sau này còn dám không, em còn dám không mặc quần lót, em…” Nói một chút, âm cuối đã thay đổi.
Nhưng lúc này Ôn Hinh bị đánh mông, sẽ nghe thấy lời anh nói, khóc lóc muốn bò ra khỏi đầu gối anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây