Nhà ga là nơi náo nhiệt nhất của mỗi thành phố, xe cộ qua lại nhộn nhịp, nhiều người tới lui, Ôn Hinh chưa từng thấy nhiều người như vậy, đám người chen chúc nhau mua vé, lần trước đi tàu thì tâm tình cô không tốt, đi sau người khác mua vé.
Nhưng mà lần này Diêm Trạch Dương dẫn cô đi, không biết đã xuất giấy chứng nhận gì ở chỗ mua vé mà đã mua được vé giường nằm rất dễ dàng.
Lần trước Ôn hinh đi mua, muốn mua vé giường nằm nhưng nhân viên bán vé lạnh lùng nói không có, chỉ có vé ghế ngồi, cô cũng không có lựa chọn nào khác, thế mà Diêm ma đầu lại mua được vé giường nằm? Vẫn là giường nằm thoải mái, quả nhiên là anh có hào quang của nam chính.
Ôn Hinh cầm lấy vé nhìn một chút, phía trên viết địa điểm xuất phát và điểm đến cuối cùng, ở giữa viết giường nằm, giá vé mười lăm tệ, đắt gần gấp đôi giá vé ghế ngồi, chiếu theo giá cả của thời đại này thì thật đúng là không rẻ chút nào.
Diêm Trạch Dương kéo bím tóc của cô, bảo cô đừng nhìn vé xe nữa, lo mà nhìn đường đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây