Tận tình chăm sóc? Không chừng tên Thuận Tử đó bị đoàn trưởng của bọn họ huấn luyện quá thê thảm, thỉnh thoảng quan tâm một chút liền coi đó là tận tình chăm sóc, Ôn Hinh bĩu môi nghĩ.
“Đúng vậy, đoàn trưởng Diêm, nếu anh không ở nhà chúng tôi mà ra ngoài thuê nhà khách, lúc Thuận Tử trở về chúng tôi biết ăn nói thế nào đây.”
Hai người họ vợ một câu chồng một câu, Diêm Trạch Dương ngước mắt nhìn Ôn Hinh, cô đang ở đó vùi đầu ngồi đếm từng hạt cơm, chẳng nói tiếng nào.
Anh nghĩ ngợi một lúc rồi nói với vợ chồng họ rằng: “Vậy tôi không khách sáo nữa, làm phiền hai bác rồi.”
“Không phiền, không phiền, đoàn trưởng Diêm...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây