Triệu Nghiên đợi bên trong rất lâu Diêm Trạch Dương mới quay lại. Anh ăn mấy miếng rồi đứng dậy muốn đi. Một bàn thịt vịt kho, mới ăn như thế đã bỏ lại, Triệu Nghiên có chút đau lòng. Đúng là cậu ấm nhà họ Diêm, nói không ăn thì không ăn, nhà bình thường cả năm cũng không ăn được mấy lần, anh ta thầm nghĩ.
Chạng vạng tối, màn đêm buông xuống, rất nhanh, trời tối hẳn. Anh ta đưa Diêm Trạc Dương đến nhà khách tốt nhất Lung Thành. Nhà khách như vậy, một phòng chỉ có một giường và một cái bàn cũ, có chỗ còn không có cả bàn, điều kiện rất tệ.
Tốt nhất cũng không tốt hơn được bao nhiêu, chỉ có drap trải giường là sạch sẽ, có salon và bàn trà, còn có TV, đây đã là cách bài trí tốt nhất ucar nhà khách rồi.
Triệu Nghiên gọi cho cấp dưới xong mới vào phòng, thấy Diêm Trạch Dương đẩy cửa sổ ra, nhíu mày đứng hút thuốc trong bóng đêm. Lúc anh ta đi tới, trong gạt tàn thuốc trên bệ cửa sổ đã có ba tàn thuốc rồi.
“Trạch Dương, cậu hút nhiều thuốc quá. Sao thế? Có chuyện phiền lòng à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây